Nhân viên bán hàng đa cấp và tâm sự chuyện nghề nghiệp

Tôi, một nam sinh viên ra trường cũng vời bằng cấp đàng hoàng, chật vật kiếm việc làm. Tuy vậy, dù có cố gắng đi phỏng vấn hết chỗ nọ chỗ kia, hứa hẹn sẽ làm tốt công việc được giao như thế nào, vẫn chẳng có chỗ nào chịu tuyển tôi. Bởi một lý do to đùng, Thiếu Kinh Nghiệm. Ô hay, vừa ra trường lấy đâu ra kinh nghiệm.
Đi đâu, chỉ cần hở ra: “Em làm đa cấp” là các cô các bác chạy mất dép. Nhiều bác đanh đá còn không quên chửi:”Lừa ai chứ không lừa được con này đâu”.

Tâm sự của một nhân viên

Hôm nay chúng tôi xin gửi đến quý độc giả Bài dự thi “Tâm sự của một nhân viên bán hàng đa cấp” của tác giả Vũ Bảo Nga. Mời quý độc giả đón đọc.

Các bạn có thể đoán tôi làm nghề gì không? Hãy thử nghe qua vài dòng miêu tả sau

Chúng tôi bị xã hội nhìn vào như một đám lừa đảo. Đặc biệt nếu là nam thì kiểu gì cũng mặc vest, giầy bóng lộn, tóc bóng nhẫy, người gầy đét và tay lúc nào cũng xách theo chiếc cặp xếp. Chúng tôi mở mồm ra là thấy nói về tiền tỷ, xe hơi xịn, lương tháng trăm triệu, ba hoa chích chòe về sự nghiệp tuyệt vời của mình trong khi sáng chỉ thấy ăn có gói xôi 5 nghìn và thậm chí nhiều người chỉ thấy suốt ngày cuốc bộ.

Ngoài ra, chúng tôi gặp ai cũng dụ dỗ, lôi kéo, bán cái nọ, bán cái kia, phần trăm nọ, phần trăm kia. Khi các bác các chú đổ một núi tiền vào đầu tư hoặc mua hàng của chúng tôi thì cũng là lúc số tiền ấy biến mất vĩnh viễn. Đó là những gì xã hội nghĩ về chúng tôi và vô hình chung tạo ra một định kiến về nghề nghiệp của chúng tôi.

Đúng vậy. Tôi là một nhân viên bán hàng đa cấp. Và cũng tiện đây tôi xin tự miêu tả về bản thân. Tôi cũng mặc vest, và dù mặc vest rồi trông tôi vẫn gầy đét. Bên cạnh đó tóc tôi cũng bóng nhẫy (không biết vì bết do lười gội đầu hay thỉnh thoảng tôi cũng vuốt tý keo). Sáng nào tôi cũng làm một gói xôi 5 nghìn, có hôm còn nhịn ôm bụng đói đi làm. Và chiếc cặp xếp là người bạn thân nhất của tôi.
ban-hang-da-cap
Nhưng khác những gì kể trên 1 điều, đó là tôi không đi lừa ai bao giờ cả.

Tôi, một nam sinh viên ra trường cũng vời bằng cấp đàng hoàng, chật vật kiếm việc làm. Tuy vậy, dù có cố gắng đi phỏng vấn hết chỗ nọ chỗ kia, hứa hẹn sẽ làm tốt công việc được giao như thế nào, vẫn chẳng có chỗ nào chịu tuyển tôi. Bởi một lý do to đùng, Thiếu Kinh Nghiệm. Ô hay, vừa ra trường lấy đâu ra kinh nghiệm.

May thay, một người bạn khuyên tôi thử sức với một mô hình làm việc mới, kinh doanh đa cấp. Mô hình này không giống với kiểu kinh doanh truyền thống, nó cũng không đòi hỏi kinh nghiệm. Tất cả những gì công việc này yêu cầu là nhiệt tình, năng động và quan trọng hơn cả là làm đúng từng bước như khuôn mẫu, gọi là copy cat.

Tất nhiên, là một người có học thức tử tế, tôi không vội vàng lao đầu vào mà không có sự tìm hiểu kĩ càng. Bởi lẽ tôi biết, đã là kinh doanh thì dù có là mô hình kiểu truyền thống hay mô hình kinh doanh đa cấp ắt sẽ có công ty làm ăn đàng hoàng và có công ty làm ăn không đàng hoàng, thậm chí là phạm pháp.

Theo tìm hiểu sơ bộ cũng như nghe ngóng những người đi trước, thực sự có rất nhiều công ty mượn danh kinh doanh đa cấp để đi lừa đảo, hình thức lừa đảo thì vô vàn. Cụ thể là chúng sẽ “dụ” bạn đầu tư một khoản tiền A, rồi nói rằng sau khi đầu tư bạn sẽ thu về 50% của khoản A đó và nếu bạn tiếp tục đi “dụ” người khác đầu tư bạn sẽ được 10% của người bị dụ và thực chất không có sản phẩm nào được lưu thông; còn trong trường hợp có bán sản phẩm thì sản phẩm ấy lại không chất lượng, nhập lậu…

Nhưng cùng lúc đó, rất nhiều công ty làm ăn hợp pháp, minh bạch, sản phẩm chất lượng cao, có dấu kiểm nghiệm đầy đủ, phương pháp cắt hoa hồng cũng rõ ràng.

Công việc gì cũng có cái khó khăn riêng của nó. Phải thú thực là ban đầu tôi đã phải rất chật vật để kiếm tiền từ công việc này.

Sáng ngủ dậy, việc đầu tiên tôi làm không phải là đánh răng mà là lên danh sách khách hàng tiềm năng, rồi lại gọi điện liên lạc để gặp họ và quan trọng nhất là mời được họ đến những buổi mà chúng tôi gọi là hội nghị chốt khách.

Trước đó thì tôi cũng được đi học mấy khóa nghiệp vụ. Ăn mặc phải giống người thành đạt, nói năng cũng phải giống người thành đạt… dù có chưa thành đạt. Đó, cái gì cũng có nguyên nhân của nó, chứ không tự nhiên chúng tôi lại suốt ngày phải mặc vest làm gì cho nóng. Thiết nghĩ như thế cũng đâu có gì sai, chúng tôi copy phong cách người giàu với mong muốn trở thành họ vào một ngày không xa. Thực sự vẫn có những người kiếm được rất nhiều tiền từ công việc này (mà không phải do lừa đảo), họ có biệt thự, xe hơi, thu nhập tháng trăm triệu thật sự.

Nhưng chẳng biết tôi có duyên với nghề này hay không nữa mà đến bây giờ, 3 năm làm rồi mà mãi không thấy có đồng nào dắt túi. Đi đâu, chỉ cần hở ra: “Em làm đa cấp” là các cô các bác chạy mất dép. Nhiều bác đanh đá còn không quên chửi: “Lừa ai chứ không lừa được tao đâu”.

Những tiếng xấu của bán hàng đa cấp khiến hầu hết mọi người không để ý tới lợi thế của mô hình này. Đó là công ty sẽ hoàn toàn không phải chịu các khoản tiền trung gian như đại lý, đại lý bản lẻ…Nhân viên sẽ được mua với mức giá gần nhất với giá nhà sản xuất. Chưa kể đến các bạn sẽ được giảm giá theo số lượng mua. Không phải là tôi đang chào hàng ở đây đâu vì tôi có nói tên sản phẩm mình bán với đưa các bạn số điện thoại của tôi đâu.

Còn về bản thân tôi, tôi hiểu rằng để thành công trên bất kì một ngành nghề nào đều đòi hỏi thời gian và công sức. Dù cho bây giờ tôi chưa đạt được những thành quả nhất định, nhưng những giá trị nghề của tôi mang lại còn quý báu hơn tiền bạc rất nhiều. Nghề kinh doanh đa cấp đã mang đến cho tôi cơ hội được thể hiện bản thân, giao lưu rộng rãi, kiến thức về sức khỏe y tế và đặc biệt là tình đồng đội, tình người. Dù có gặp phải trợ ngại gì, tôi vẫn sẽ quyết tâm theo đuổi sự nghiệp của mình đến cùng.

Cùng Danh Mục:

Liên Quan Khác

Leave a Reply

Your email address will not be published. Required fields are marked *